Làm kinh doanh cần phải biết rằng “ phục vụ chu đáo” vô cùng quan trọng. Tại Thái Lan, có một khách sạn (chủ là người Do Thái) lúc nào cũng chật kín khách. Nếu không đặt phòng trước một tháng thì khó mà thuê được phòng ở đó, mà khách của khách sạn này chủ yếu là người Châu Âu.
Thái Lan chưa hẳn đã là nước phát triển ở khu vực châu Á, làm thế nào mà họ có được sự hấp dẫn như vậy? cách làm chính là phục vụ khách hàng một cách chu đáo. Khách hàng của họ đã có được những gì? Chúng ta có thể biết được điều này qua một câu chuyện sau;
Tổng giám đốc của một công ty nọ thường xuyên phải đi công tác tại Thái Lan và ở lại một khoảng thời gian nhất định. Lần đầu tiên tại khách sạn này ông đã rất ấn tượng bởi vẻ đẹp cũng như tinh thần phục vụ của khách sạn. Đến lần thứ 2 thì ông càng thấy thích khách sạn này hơn bởi một chi tiết nhỏ.
Sáng sớm ngày hôm ấy, khi vừa bước khỏi phòng để đi ăn sang thì nhân viên phục vụ tầng lễ phép chào ông: “ chào ngài Jerome, ngài chuẩn bị đi ăn sáng đúng không ạ?”. Ông ngạc nhiên lắm liền hỏi vặn lại: “ tại sao cô biết tên tôi?”. Cô nhân viên vui vẻ đáp: “khách sạn của chúng tôi có quy định, tối đến phải học thuộc tất cả tên của khách ở khách sạn”. Điều này khiến ông Jerome ngạc nhiên vô cùng, vì ông đã ở khá nhiều khách sạn cao cấp trên thế giới nhưng chưa gặp chuyện này bao giờ.
Ông vui vẻ vào thang máy để xuống nhà hàng. Vừa ra khỏi thang máy thì nhân viên phục vụ nhà hàng hỏi; “ chào ngài Jerome, xin mời ngài vào”. Ông ngạc nhiên vì sao nhân viên nhà hàng làm sao mà nhìn thấy thẻ phòng của ông được. Ông liền hỏi: “ tại sao anh biết tên tôi?”. Nhân viên nhà hàng nói: “ Trên buồng vừa gọi điện xuống cho chúng tôi nói rằng ngài đang đi thang máy xuống nhà hàng”. Một lần nữa khách sạn lại làm ông ngạc nhiên vô cùng.
Ông bước vào nhà hàng, cô nhân viên tươi cười hỏi; “ Thưa ngài Jerome, ngài vẫn chọn ngồi ở chỗ cũ chứ ạh?” . Một lần nữa ông lại ngạc nhiên, bụng thầm nghĩ dù mình không phải lần đầu tiên ăn ở đây, nhưng lần trước ăn ở đây cũng hơn một năm rồi, lẽ nào cô gái đó có trí nhớ siêu phàm đến thế? Thấy ánh mắt ngạc nhiên của ông, cô gái chủ động giải thích: “ tôi vừa kiểm tra trong máy tính, lần ăn gần đây nhất của ông là ở ngay cạnh cửa sổ ngày 8 tháng 6”. Ông nghe xong vui lắm, nói: “ tôi vẫn ngồi chỗ cũ !” cô nhân viên hỏi tiếp: “ ngài vẫn ăn như thực đơn lần trước đúng không ạ? Một chiếc bánh Sanwich, một cốc café và một quả trứng gà ốp lết?”. Giờ thì ông không còn ngạc nhiên nữa rồi. “ Đúng, vẫn thực đơn cũ nhé”.
Khi thức ăn đưa lên nhà hàng còn tặng ông một dĩa rau nhỏ. Lần đầu tiên nhìn thấy loại rau đó nên ông hỏi ngay: “ rau gì thế?” . Nhân viên lùi lại hai bước sau đó mới nói: “ Dạ đây là loại rau đặc biệt của nhà hàng ạ”. Tại sao nhân viên phục vụ lại phải lùi lại hai bước? Đó là vì họ sợ khi nói nước bọt sẽ bắn vào thức ăn của khách. Chất lượng phục vụ tinh tế như vậy không nói là ở khách sạn khác mà ngay ở khách sạn tầm cơ ở Mỹ cũng không có. Bữa sáng hôm đó đã để lại ấn tượng trong lòng ông.
Sau này, vì bận việc ba năm liền ông không quay lại Thái Lan. Đến ngày sinh nhật của mình ông vẫn thường xuyên nhận được thiệp chúc mừng của khách sạn và kèm theo bức thư ngắn, nội dung là : “ Thưa ngài Jerome, đã ba năm rồi ngài chưa ghé thăm chỗ chúng tôi. Tất cả nhân viên chúng tôi rất nhớ ngài, mong rằng sớm gặp lại ngài. Hôm nay là sinh nhật ngài, chúc mừng sinh nhật vui vẻ”. Ông Jerome vui lắm, và luôn nhủ lòng mình nếu có đi Thái Lan thì chắc chắn ông sẽ nghỉ tạikhách sạn đó, chứ không ở bất kỳ khách sạn nào khác. Ông sẽ ở đó, và còn nói cho bạn bè mình biết, khuyên họ đến Thái Lan thì hãy qua khách sạn đó ở.
Khách sạn này rất quan tâm tới tạo cho mình khách sạn thân thiết bằng cách phục vụ mình chu đáo, khiến cho khách hàng cảm thấy mình được phục vụ như người nhà. Đến nay đã có trên 200.000 người ở các nước đặt chân tới khách sạn đó. Theo họ nói rằng, hàng năm chỉ cần 1/10 số lượng khách hàng cũ đến ở thì khách sạn luôn luôn kín chỗ. Đó chính là bí quyết thành công của khách sạn này.
Sưu tầm
0 comments:
Post a Comment